东 dōng 明 míng 送 sòng 别 bié 郜 gào 侍 shì 御 yù 子 zi 元 yuán - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
浊 zhuó 酒 jiǔ 邮 yóu 亭 tíng 感 gǎn 慨 kǎi 频 pín , , 知 zhī 君 jūn 此 cǐ 去 qù 有 yǒu 埋 mái 轮 lún 。 。
乾 qián 坤 kūn 不 bù 尽 jìn 开 kāi 时 shí 色 sè , , 霜 shuāng 雪 xuě 长 zhǎng 含 hán 至 zhì 后 hòu 春 chūn 。 。
贾 jiǎ 傅 fù 总 zǒng 能 néng 忧 yōu 圣 shèng 主 zhǔ , , 郑 zhèng 公 gōng 元 yuán 自 zì 爱 ài 良 liáng 臣 chén 。 。
人 rén 间 jiān 大 dà 有 yǒu 澄 chéng 清 qīng 地 dì , , 岂 qǐ 必 bì 沧 cāng 波 bō 问 wèn 逆 nì 鳞 lín 。 。
东明送别郜侍御子元。明代。王世贞。浊酒邮亭感慨频,知君此去有埋轮。 乾坤不尽开时色,霜雪长含至后春。 贾傅总能忧圣主,郑公元自爱良臣。 人间大有澄清地,岂必沧波问逆鳞。