登 dēng 天 tiān 池 chí 回 huí 望 wàng 下 xià 方 fāng 俄 é 而 ér 昼 zhòu 晦 huì - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
胜 shèng 地 dì 初 chū 凭 píng 一 yī 杖 zhàng 收 shōu , , 正 zhèng 教 jiào 吴 wú 楚 chǔ 落 luò 双 shuāng 眸 móu 。 。
千 qiān 峰 fēng 尽 jǐn 袅 niǎo 香 xiāng 垆 lú 气 qì , , 九 jiǔ 派 pài 平 píng 拖 tuō 瀑 pù 布 bù 流 liú 。 。
忽 hū 暝 míng 乾 qián 坤 kūn 垂 chuí 混 hùn 阖 hé , , 欲 yù 归 guī 身 shēn 世 shì 半 bàn 沉 chén 浮 fú 。 。
佛 fó 灯 dēng 纵 zòng 出 chū 难 nán 为 wéi 照 zhào , , 天 tiān 眼 yǎn 虽 suī 尊 zūn 不 bù 破 pò 幽 yōu 。 。
登天池回望下方俄而昼晦。明代。王世贞。胜地初凭一杖收,正教吴楚落双眸。 千峰尽袅香垆气,九派平拖瀑布流。 忽暝乾坤垂混阖,欲归身世半沉浮。 佛灯纵出难为照,天眼虽尊不破幽。