王 wáng 学 xué 士 shì 元 yuán 驭 yù 留 liú 饮 yǐn 花 huā 下 xià 作 zuò - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
学 xué 士 shì 高 gāo 斋 zhāi 傍 bàng 玉 yù 清 qīng , , 入 rù 门 mén 幽 yōu 兴 xìng 剧 jù 纵 zòng 横 héng 。 。
已 yǐ 拚 pàn 芍 sháo 药 yào 似 shì 人 rén 老 lǎo , , 忽 hū 送 sòng 榴 liú 花 huā 令 lìng 眼 yǎn 明 míng 。 。
文 wén 酒 jiǔ 竟 jìng 成 chéng 吾 wú 党 dǎng 事 shì , , 笑 xiào 谈 tán 真 zhēn 见 jiàn 故 gù 乡 xiāng 情 qíng 。 。
毋 wú 惊 jīng 百 bǎi 遍 biàn 相 xiāng 过 guò 语 yǔ , , 若 ruò 到 dào 郇 huán 厨 chú 体 tǐ 自 zì 轻 qīng 。 。
王学士元驭留饮花下作。明代。王世贞。学士高斋傍玉清,入门幽兴剧纵横。 已拚芍药似人老,忽送榴花令眼明。 文酒竟成吾党事,笑谈真见故乡情。 毋惊百遍相过语,若到郇厨体自轻。