宋 sòng 丈 zhàng 望 wàng 之 zhī 见 jiàn 示 shì 华 huá 阳 yáng 馆 guǎn 集 jí 志 zhì 谢 xiè - - 王 wáng 世 shì 贞 zhēn
久 jiǔ 矣 yǐ 谈 tán 天 tiān 碣 jié 石 shí 荒 huāng , , 谁 shuí 堪 kān 别 bié 馆 guǎn 号 hào 华 huá 阳 yáng 。 。
剑 jiàn 从 cóng 江 jiāng 右 yòu 光 guāng 含 hán 斗 dòu , , 书 shū 学 xué 淮 huái 南 nán 字 zì 有 yǒu 霜 shuāng 。 。
此 cǐ 去 qù 中 zhōng 兴 xīng 多 duō 大 dà 雅 yá , , 向 xiàng 来 lái 孤 gū 愤 fèn 半 bàn 清 qīng 商 shāng 。 。
亦 yì 知 zhī 行 xíng 部 bù 阳 yáng 春 chūn 色 sè , , 倘 tǎng 许 xǔ 新 xīn 题 tí 到 dào 草 cǎo 堂 táng 。 。
宋丈望之见示华阳馆集志谢。明代。王世贞。久矣谈天碣石荒,谁堪别馆号华阳。 剑从江右光含斗,书学淮南字有霜。 此去中兴多大雅,向来孤愤半清商。 亦知行部阳春色,倘许新题到草堂。