北 běi 归 guī 度 dù 岭 lǐng 寄 jì 子 zǐ 由 yóu - - 苏 sū 轼 shì
青 qīng 松 sōng 盈 yíng 尺 chǐ 间 jiān 香 xiāng 梅 méi , , 尽 jìn 是 shì 先 xiān 生 shēng 去 qù 后 hòu 栽 zāi 。 。
应 yīng 笑 xiào 来 lái 时 shí 无 wú 一 yī 物 wù , , 手 shǒu 携 xié 拄 zhǔ 杖 zhàng 却 què 空 kōng 回 huí 。 。
北归度岭寄子由。宋代。苏轼。青松盈尺间香梅,尽是先生去后栽。 应笑来时无一物,手携拄杖却空回。