春 chūn 雨 yǔ 漫 màn 兴 xìng - - 文 wén 徵 zhēng 明 míng
春 chūn 雨 yǔ 萧 xiāo 萧 xiāo 草 cǎo 满 mǎn 除 chú , , 春 chūn 风 fēng 吾 wú 自 zì 爱 ài 吾 wú 庐 lú 。 。
高 gāo 情 qíng 时 shí 诵 sòng 闲 xián 居 jū 赋 fù , , 老 lǎo 眼 yǎn 能 néng 抄 chāo 种 zhòng 树 shù 书 shū 。 。
金 jīn 马 mǎ 昔 xī 年 nián 贫 pín 曼 màn 倩 qiàn , , 文 wén 园 yuán 今 jīn 日 rì 病 bìng 相 xiàng 如 rú 。 。
焚 fén 香 xiāng 燕 yàn 坐 zuò 心 xīn 如 rú 水 shuǐ , , 一 yī 任 rèn 门 mén 多 duō 长 zhǎng 者 zhě 车 chē 。 。
春雨漫兴。明代。文徵明。春雨萧萧草满除,春风吾自爱吾庐。 高情时诵闲居赋,老眼能抄种树书。 金马昔年贫曼倩,文园今日病相如。 焚香燕坐心如水,一任门多长者车。