韩 hán 都 dōu 宪 xiàn 公 gōng 雍 yōng 挽 wǎn 诗 shī - - 李 lǐ 东 dōng 阳 yáng
早 zǎo 骑 qí 骢 cōng 马 mǎ 出 chū 乌 wū 台 tái , , 万 wàn 里 lǐ 风 fēng 云 yún 亦 yì 壮 zhuàng 哉 zāi 。 。
岭 lǐng 海 hǎi 威 wēi 名 míng 天 tiān 下 xià 重 zhòng , , 庙 miào 廊 láng 谋 móu 箕 jī 古 gǔ 人 rén 才 cái 。 。
宁 níng 知 zhī 晚 wǎn 节 jié 终 zhōng 泉 quán 石 shí , , 岂 qǐ 料 liào 英 yīng 魂 hún 閟 bì 草 cǎo 莱 lái 。 。
京 jīng 国 guó 少 shào 年 nián 思 sī 识 shí 面 miàn , , 楚 chǔ 歌 gē 声 shēng 断 duàn 使 shǐ 人 rén 哀 āi 。 。
韩都宪公雍挽诗。明代。李东阳。早骑骢马出乌台,万里风云亦壮哉。 岭海威名天下重,庙廊谋箕古人才。 宁知晚节终泉石,岂料英魂閟草莱。 京国少年思识面,楚歌声断使人哀。