代 dài 旧 jiù 姬 jī 有 yǒu 怨 yuàn 诗 shī - - 萧 xiāo 绎 yì
宁 níng 为 wèi 万 wàn 里 lǐ 隔 gé , , 乍 zhà 作 zuō 死 sǐ 生 shēng 离 lí 。 。
那 nà 堪 kān 眼 yǎn 前 qián 见 jiàn , , 故 gù 爱 ài 逐 zhú 新 xīn 移 yí 。 。
未 wèi 展 zhǎn 春 chūn 花 huā 落 luò , , 遽 jù 被 bèi 凉 liáng 风 fēng 吹 chuī 。 。
怨 yuàn 黛 dài 舒 shū 还 hái 敛 liǎn , , 啼 tí 红 hóng 拭 shì 复 fù 垂 chuí 。 。
谁 shuí 能 néng 巧 qiǎo 为 wèi 赋 fù , , 黄 huáng 金 jīn 妾 qiè 不 bù 赀 zī 。 。
代旧姬有怨诗。南北朝。萧绎。宁为万里隔,乍作死生离。 那堪眼前见,故爱逐新移。 未展春花落,遽被凉风吹。 怨黛舒还敛,啼红拭复垂。 谁能巧为赋,黄金妾不赀。