病 bìng 后 hòu 登 dēng 山 shān 亭 tíng - - 陆 lù 游 yóu
野 yě 客 kè 双 shuāng 蓬 péng 鬓 bìn , , 空 kōng 山 shān 一 yī 草 cǎo 亭 tíng 。 。
睡 shuì 魔 mó 欺 qī 茗 míng 薄 báo , , 疾 jí 竖 shù 怯 qiè 丹 dān 灵 líng 。 。
治 zhì 世 shì 穷 qióng 冯 féng 衍 yǎn , , 残 cán 年 nián 老 lǎo 管 guǎn 宁 níng 。 。
安 ān 居 jū 得 dé 后 hòu 死 sǐ , , 不 bù 敢 gǎn 恨 hèn 飘 piāo 零 líng 。 。
病后登山亭。宋代。陆游。野客双蓬鬓,空山一草亭。 睡魔欺茗薄,疾竖怯丹灵。 治世穷冯衍,残年老管宁。 安居得后死,不敢恨飘零。