哀 āi 郢 yǐng 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
荆 jīng 州 zhōu 十 shí 月 yuè 早 zǎo 梅 méi 春 chūn , , 徂 cú 岁 suì 真 zhēn 同 tóng 下 xià 阪 bǎn 轮 lún 。 。
天 tiān 地 dì 何 hé 心 xīn 穷 qióng 壮 zhuàng 士 shì , , 江 jiāng 湖 hú 从 cóng 古 gǔ 著 zhe 羁 jī 臣 chén 。 。
淋 lín 漓 lí 痛 tòng 饮 yǐn 长 cháng 亭 tíng 暮 mù , , 慷 kāng 慨 kǎi 悲 bēi 歌 gē 白 bái 发 fà 新 xīn 。 。
欲 yù 吊 diào 章 zhāng 华 huá 无 wú 处 chǔ 问 wèn , , 废 fèi 城 chéng 霜 shuāng 露 lù 湿 shī 荆 jīng 榛 zhēn 。 。
哀郢二首。宋代。陆游。荆州十月早梅春,徂岁真同下阪轮。 天地何心穷壮士,江湖从古著羁臣。 淋漓痛饮长亭暮,慷慨悲歌白发新。 欲吊章华无处问,废城霜露湿荆榛。