冬 dōng 晴 qíng 日 rì 得 dé 闲 xián 游 yóu 偶 ǒu 作 zuò - - 陆 lù 游 yóu
不 bù 用 yòng 清 qīng 歌 gē 素 sù 与 yǔ 蛮 mán , , 闲 xián 愁 chóu 已 yǐ 自 zì 解 jiě 连 lián 环 huán 。 。
闰 rùn 年 nián 春 chūn 近 jìn 梅 méi 差 chà 早 zǎo , , 泽 zé 国 guó 风 fēng 和 hé 雪 xuě 尚 shàng 悭 qiān 。 。
诗 shī 思 sī 长 cháng 桥 qiáo 蹇 jiǎn 驴 lǘ 上 shàng , , 棋 qí 声 shēng 流 liú 水 shuǐ 古 gǔ 松 sōng 间 jiān 。 。
笺 jiān 天 tiān 公 gōng 事 shì 君 jūn 知 zhī 否 fǒu , , 正 zhèng 乞 qǐ 柴 chái 荆 jīng 到 dào 死 sǐ 闲 xián 。 。
冬晴日得闲游偶作。宋代。陆游。不用清歌素与蛮,闲愁已自解连环。 闰年春近梅差早,泽国风和雪尚悭。 诗思长桥蹇驴上,棋声流水古松间。 笺天公事君知否,正乞柴荆到死闲。