荷 hé 花 huā 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 游 yóu
南 nán 浦 pǔ 清 qīng 秋 qiū 露 lù 冷 lěng 时 shí , , 凋 diāo 红 hóng 片 piàn 片 piàn 已 yǐ 堪 kān 悲 bēi 。 。
若 ruò 教 jiào 具 jù 眼 yǎn 高 gāo 人 rén 看 kàn , , 风 fēng 折 zhé 霜 shuāng 枯 kū 似 shì 更 gèng 奇 qí 。 。
荷花二首。宋代。陆游。南浦清秋露冷时,凋红片片已堪悲。 若教具眼高人看,风折霜枯似更奇。