题 tí 施 shī 山 shān 人 rén 野 yě 居 jū - - 白 bái 居 jū 易 yì
得 dé 道 dào 应 yīng 无 wú 着 zhuó , , 谋 móu 生 shēng 亦 yì 不 bù 妨 fáng 。 。
春 chūn 泥 ní 秧 yāng 稻 dào 暖 nuǎn , , 夜 yè 火 huǒ 焙 bèi 茶 chá 香 xiāng 。 。
水 shuǐ 巷 xiàng 风 fēng 尘 chén 少 shǎo , , 松 sōng 斋 zhāi 日 rì 月 yuè 长 zhǎng 。 。
高 gāo 闲 xián 真 zhēn 是 shì 贵 guì , , 何 hé 处 chǔ 觅 mì 侯 hóu 王 wáng 。 。
题施山人野居。唐代。白居易。得道应无着,谋生亦不妨。 春泥秧稻暖,夜火焙茶香。 水巷风尘少,松斋日月长。 高闲真是贵,何处觅侯王。