登 dēng 甘 gān 露 lù 寺 sì 北 běi 望 wàng - - 徐 xú 铉 xuàn
京 jīng 口 kǒu 潮 cháo 来 lái 曲 qū 岸 àn 平 píng , , 海 hǎi 门 mén 风 fēng 起 qǐ 浪 làng 花 huā 生 shēng 。 。
人 rén 行 xíng 沙 shā 上 shàng 见 jiàn 日 rì 影 yǐng , , 舟 zhōu 过 guò 江 jiāng 中 zhōng 闻 wén 橹 lǔ 声 shēng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 远 yuǎn 迷 mí 杨 yáng 子 zǐ 渡 dù , , 宿 sù 烟 yān 深 shēn 映 yìng 广 guǎng 陵 líng 城 chéng 。 。
游 yóu 人 rén 乡 xiāng 思 sī 应 yīng 如 rú 橘 jú , , 相 xiāng 望 wàng 须 xū 含 hán 两 liǎng 地 dì 情 qíng 。 。
登甘露寺北望。宋代。徐铉。京口潮来曲岸平,海门风起浪花生。 人行沙上见日影,舟过江中闻橹声。 芳草远迷杨子渡,宿烟深映广陵城。 游人乡思应如橘,相望须含两地情。