末 mò 利 lì - - 朱 zhū 熹 xī
旷 kuàng 然 rán 尘 chén 虑 lǜ 尽 jǐn , , 为 wèi 对 duì 夕 xī 花 huā 明 míng 。 。
密 mì 叶 yè 低 dī 层 céng 幄 wò , , 冰 bīng 蕤 ruí 乱 luàn 玉 yù 英 yīng 。 。
不 bù 因 yīn 秋 qiū 露 lù 湿 shī , , 讵 jù 识 shí 此 cǐ 香 xiāng 清 qīng 。 。
预 yù 恐 kǒng 芳 fāng 菲 fēi 尽 jǐn , , 微 wēi 吟 yín 绕 rào 砌 qì 行 xíng 。 。
末利。宋代。朱熹。旷然尘虑尽,为对夕花明。 密叶低层幄,冰蕤乱玉英。 不因秋露湿,讵识此香清。 预恐芳菲尽,微吟绕砌行。