寄 jì 纯 chún 甫 fǔ - - 王 wáng 安 ān 石 shí
塞 sāi 上 shàng 无 wú 花 huā 草 cǎo , , 飘 piāo 风 fēng 急 jí 我 wǒ 归 guī 。 。
梢 shāo 林 lín 听 tīng 涧 jiàn 落 luò , , 卷 juǎn 土 tǔ 看 kàn 云 yún 飞 fēi 。 。
想 xiǎng 子 zi 当 dāng 红 hóng 蕊 ruǐ , , 思 sī 家 jiā 上 shàng 翠 cuì 微 wēi 。 。
江 jiāng 寒 hán 亦 yì 未 wèi 已 yǐ , , 好 hǎo 好 hǎo 着 zhe 春 chūn 衣 yī 。 。
寄纯甫。宋代。王安石。塞上无花草,飘风急我归。 梢林听涧落,卷土看云飞。 想子当红蕊,思家上翠微。 江寒亦未已,好好着春衣。