奉 fèng 酬 chóu 永 yǒng 叔 shū 见 jiàn 赠 zèng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
欲 yù 传 chuán 道 dào 义 yì 心 xīn 犹 yóu 在 zài , , 强 qiáng 学 xué 文 wén 章 zhāng 力 lì 已 yǐ 穷 qióng 。 。
他 tā 日 rì 若 ruò 能 néng 窥 kuī 孟 mèng 子 zǐ , , 终 zhōng 身 shēn 何 hé 敢 gǎn 望 wàng 韩 hán 公 gōng 。 。
抠 kōu 衣 yī 最 zuì 出 chū 诸 zhū 生 shēng 后 hòu , , 倒 dào 屣 xǐ 尝 cháng 倾 qīng 广 guǎng 座 zuò 中 zhōng 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 虚 xū 名 míng 因 yīn 此 cǐ 得 dé , , 嘉 jiā 篇 piān 为 wèi 贶 kuàng 岂 qǐ 宜 yí 蒙 méng 。 。
奉酬永叔见赠。宋代。王安石。欲传道义心犹在,强学文章力已穷。 他日若能窥孟子,终身何敢望韩公。 抠衣最出诸生后,倒屣尝倾广座中。 只恐虚名因此得,嘉篇为贶岂宜蒙。