强 qiáng 起 qǐ - - 王 wáng 安 ān 石 shí
寒 hán 堂 táng 耿 gěng 不 bù 寐 mèi , , 辘 lù 辘 lù 闻 wén 车 chē 声 shēng 。 。
不 bù 知 zhī 谁 shuí 家 jiā 儿 ér , , 先 xiān 我 wǒ 霜 shuāng 上 shàng 行 xíng 。 。
叹 tàn 息 xī 夜 yè 未 wèi 央 yāng , , 遽 jù 呼 hū 置 zhì 前 qián 楹 yíng 。 。
推 tuī 枕 zhěn 欲 yù 强 qiáng 起 qǐ , , 问 wèn 知 zhī 星 xīng 正 zhèng 明 míng 。 。
昧 mèi 旦 dàn 圣 shèng 所 suǒ 勉 miǎn , , 齐 qí 诗 shī 有 yǒu 鸡 jī 鸣 míng 。 。
嗟 jiē 予 yǔ 以 yǐ 窃 qiè 食 shí , , 更 gèng 觉 jué 负 fù 平 píng 生 shēng 。 。
强起。宋代。王安石。寒堂耿不寐,辘辘闻车声。 不知谁家儿,先我霜上行。 叹息夜未央,遽呼置前楹。 推枕欲强起,问知星正明。 昧旦圣所勉,齐诗有鸡鸣。 嗟予以窃食,更觉负平生。