宿 sù 黄 huáng 山 shān - - 黄 huáng 庭 tíng 坚 jiān
平 píng 时 shí 游 yóu 此 cǐ 每 měi 雍 yōng 容 róng , , 掩 yǎn 袂 mèi 今 jīn 来 lái 对 duì 晚 wǎn 风 fēng 。 。
白 bái 首 shǒu 同 tóng 归 guī 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 黄 huáng 山 shān 依 yī 旧 jiù 月 yuè 明 míng 中 zhōng 。 。
宿黄山。宋代。黄庭坚。平时游此每雍容,掩袂今来对晚风。 白首同归人不见,黄山依旧月明中。