落 luò 叶 yè 和 hé 闻 wén 宾 bīn 门 mén - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
碧 bì 怨 yuàn 无 wú 情 qíng 尚 shàng 有 yǒu 情 qíng , , 哀 āi 蝉 chán 从 cóng 此 cǐ 悟 wù 浮 fú 生 shēng 。 。
归 guī 根 gēn 转 zhuǎn 绿 lǜ 非 fēi 身 shēn 待 dài , , 托 tuō 命 mìng 题 tí 红 hóng 抵 dǐ 目 mù 成 chéng 。 。
曾 céng 见 jiàn 葱 cōng 茏 lóng 原 yuán 不 bù 悔 huǐ , , 相 xiāng 逢 féng 摇 yáo 落 luò 亦 yì 堪 kān 惊 jīng 。 。
归 guī 来 lái 背 bèi 枕 zhěn 寒 hán 灯 dēng 梦 mèng , , 犹 yóu 误 wù 巴 bā 山 shān 夜 yè 雨 yǔ 声 shēng 。 。
落叶和闻宾门。清代。陈曾寿。碧怨无情尚有情,哀蝉从此悟浮生。 归根转绿非身待,托命题红抵目成。 曾见葱茏原不悔,相逢摇落亦堪惊。 归来背枕寒灯梦,犹误巴山夜雨声。