芍 sháo 药 yào 谢 xiè 后 hòu 作 zuò - - 陈 chén 曾 céng 寿 shòu
万 wàn 红 hóng 飘 piāo 尽 jǐn 出 chū 严 yán 妆 zhuāng , , 一 yī 盏 zhǎn 悲 bēi 春 chūn 作 zuò 道 dào 场 chǎng 。 。
犹 yóu 有 yǒu 风 fēng 神 shén 掩 yǎn 姚 yáo 魏 wèi , , 可 kě 堪 kān 憔 qiáo 悴 cuì 是 shì 姬 jī 姜 jiāng 。 。
全 quán 抛 pāo 花 huā 信 xìn 酬 chóu 深 shēn 色 sè , , 乍 zhà 满 mǎn 秾 nóng 思 sī 得 dé 断 duàn 肠 cháng 。 。
赢 yíng 我 wǒ 相 xiāng 看 kàn 自 zì 初 chū 好 hǎo , , 不 bù 辞 cí 销 xiāo 骨 gǔ 送 sòng 年 nián 芳 fāng 。 。
芍药谢后作。清代。陈曾寿。万红飘尽出严妆,一盏悲春作道场。 犹有风神掩姚魏,可堪憔悴是姬姜。 全抛花信酬深色,乍满秾思得断肠。 赢我相看自初好,不辞销骨送年芳。