和 hé 吴 wú 省 shěng 副 fù 北 běi 轩 xuān 湖 hú 山 shān 之 zhī 什 shén - - 蔡 cài 襄 xiāng
谁 shuí 于 yú 素 sù 壁 bì 写 xiě 江 jiāng 流 liú , , 云 yún 树 shù 疏 shū 疏 shū 映 yìng 荻 dí 洲 zhōu 。 。
尽 jǐn 日 rì 清 qīng 虚 xū 全 quán 却 què 暑 shǔ , , 一 yī 川 chuān 摇 yáo 落 luò 似 shì 轻 qīng 秋 qiū 。 。
暂 zàn 逢 féng 明 míng 画 huà 心 xīn 犹 yóu 在 zài , , 终 zhōng 向 xiàng 扁 piān 舟 zhōu 老 lǎo 去 qù 休 xiū 。 。
只 zhǐ 有 yǒu 游 yóu 鯈 tiáo 能 néng 自 zì 适 shì , , 莫 mò 怀 huái 香 xiāng 饵 ěr 重 zhòng 迟 chí 留 liú 。 。
和吴省副北轩湖山之什。宋代。蔡襄。谁于素壁写江流,云树疏疏映荻洲。 尽日清虚全却暑,一川摇落似轻秋。 暂逢明画心犹在,终向扁舟老去休。 只有游鯈能自适,莫怀香饵重迟留。