庭 tíng 松 sōng 安 ān 静 jìng 堂 táng - - 蔡 cài 襄 xiāng
偏 piān 爱 ài 堂 táng 东 dōng 砌 qì 下 xià 松 sōng , , 三 sān 年 nián 潇 xiāo 洒 sǎ 伴 bàn 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
寒 hán 声 shēng 动 dòng 荡 dàng 潮 cháo 初 chū 上 shàng , , 疏 shū 影 yǐng 孤 gū 圆 yuán 月 yuè 正 zhèng 中 zhōng 。 。
清 qīng 彻 chè 纱 shā 帷 wéi 延 yán 昼 zhòu 梦 mèng , , 绿 lǜ 涵 hán 金 jīn 盏 zhǎn 带 dài 春 chūn 风 fēng 。 。
自 zì 缘 yuán 多 duō 病 bìng 饶 ráo 归 guī 思 sī , , 便 biàn 觉 jué 山 shān 林 lín 野 yě 意 yì 通 tōng 。 。
庭松安静堂。宋代。蔡襄。偏爱堂东砌下松,三年潇洒伴衰翁。 寒声动荡潮初上,疏影孤圆月正中。 清彻纱帷延昼梦,绿涵金盏带春风。 自缘多病饶归思,便觉山林野意通。