复 fù 次 cì 前 qián 人 rén 绿 lǜ 萼 è 梅 méi 韵 yùn - - 叶 yè 颙 yóng
老 lǎo 免 miǎn 舂 chōng 香 xiāng 细 xì 捣 dǎo 霜 shuāng , , 更 gèng 添 tiān 蓝 lán 淀 diàn 越 yuè 风 fēng 光 guāng 。 。
唤 huàn 回 huí 庾 yǔ 岭 lǐng 春 chūn 风 fēng 梦 mèng , , 染 rǎn 出 chū 罗 luó 浮 fú 月 yuè 夜 yè 芳 fāng 。 。
日 rì 暮 mù 冰 bīng 魂 hún 啼 tí 翠 cuì 袖 xiù , , 雪 xuě 残 cán 玄 xuán 鬓 bìn 舞 wǔ 霓 ní 裳 cháng 。 。
近 jìn 来 lái 姑 gū 射 shè 梳 shū 妆 zhuāng 别 bié , , 说 shuō 与 yǔ 林 lín 逋 bū 合 hé 断 duàn 肠 cháng 。 。
复次前人绿萼梅韵。元代。叶颙。老免舂香细捣霜,更添蓝淀越风光。 唤回庾岭春风梦,染出罗浮月夜芳。 日暮冰魂啼翠袖,雪残玄鬓舞霓裳。 近来姑射梳妆别,说与林逋合断肠。