法 fǎ 华 huá 寺 sì 上 shàng 方 fāng 题 tí 江 jiāng 上 shàng 人 rén 禅 chán 空 kōng - - 皎 jiǎo 然 rán
路 lù 入 rù 松 sōng 声 shēng 远 yuǎn 更 gèng 奇 qí , , 山 shān 光 guāng 水 shuǐ 色 sè 共 gòng 参 cēn 差 cī 。 。
中 zhōng 峰 fēng 禅 chán 寂 jì 一 yī 僧 sēng 在 zài , , 坐 zuò 对 duì 梁 liáng 朝 cháo 老 lǎo 桂 guì 枝 zhī 。 。
法华寺上方题江上人禅空。唐代。皎然。路入松声远更奇,山光水色共参差。 中峰禅寂一僧在,坐对梁朝老桂枝。