即 jí 席 xí 分 fēn 赋 fù 得 dé 卖 mài 花 huā 声 shēng 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
摘 zhāi 向 xiàng 筠 yún 篮 lán 露 lù 未 wèi 收 shōu , , 唤 huàn 来 lái 深 shēn 巷 xiàng 去 qù 还 hái 留 liú 。 。
一 yī 场 chǎng 春 chūn 雨 yǔ 寒 hán 初 chū 减 jiǎn , , 万 wàn 枕 zhěn 梨 lí 云 yún 梦 mèng 忽 hū 流 liú 。 。
临 lín 镜 jìng 不 bù 妨 fáng 来 lái 更 gèng 早 zǎo , , 惜 xī 花 huā 无 wú 奈 nài 听 tīng 成 chéng 愁 chóu 。 。
怜 lián 他 tā 齿 chǐ 颊 jiá 生 shēng 香 xiāng 处 chù , , 不 bù 在 zài 枝 zhī 头 tóu 在 zài 担 dān 头 tóu 。 。
即席分赋得卖花声 其二。清代。黄景仁。摘向筠篮露未收,唤来深巷去还留。 一场春雨寒初减,万枕梨云梦忽流。 临镜不妨来更早,惜花无奈听成愁。 怜他齿颊生香处,不在枝头在担头。