病 bìng 中 zhōng 感 gǎn 秋 qiū 时 shí 初 chū 丧 sàng 寿 shòu 佺 quán 子 zi - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
临 lín 晓 xiǎo 睡 shuì 偏 piān 重 zhòng , , 不 bù 知 zhī 窗 chuāng 已 yǐ 明 míng 。 。
高 gāo 梧 wú 下 xià 清 qīng 露 lù , , 宿 sù 鸟 niǎo 有 yǒu 寒 hán 声 shēng 。 。
愁 chóu 岂 qǐ 关 guān 须 xū 事 shì , , 秋 qiū 来 lái 添 tiān 雪 xuě 茎 jīng 。 。
病 bìng 身 shēn 仍 réng 哭 kū 子 zi , , 并 bìng 作 zuò 老 lǎo 来 lái 情 qíng 。 。
病中感秋时初丧寿佺子。宋代。杨万里。临晓睡偏重,不知窗已明。 高梧下清露,宿鸟有寒声。 愁岂关须事,秋来添雪茎。 病身仍哭子,并作老来情。