方 fāng 虚 xū 日 rì 斜 xié 再 zài 行 xíng 宿 sù 乌 wū 山 shān 二 èr 首 shǒu - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
日 rì 已 yǐ 衰 shuāi 容 róng 去 qù , , 风 fēng 仍 réng 劈 pī 面 miàn 来 lái 。 。
征 zhēng 徒 tú 歇 xiē 得 dé 醒 xǐng , , 老 lǎo 子 zi 不 bù 须 xū 催 cuī 。 。
绿 lǜ 荫 yìn 凉 liáng 过 guò 伞 sǎn , , 黄 huáng 泥 ní 晒 shài 作 zuò 埃 āi 。 。
欣 xīn 然 rán 片 piàn 云 yún 起 qǐ , , 半 bàn 霎 shà 又 yòu 吹 chuī 开 kāi 。 。
方虚日斜再行宿乌山二首。宋代。杨万里。日已衰容去,风仍劈面来。 征徒歇得醒,老子不须催。 绿荫凉过伞,黄泥晒作埃。 欣然片云起,半霎又吹开。