净 jìng 远 yuǎn 亭 tíng 晚 wǎn 望 wàng - - 杨 yáng 万 wàn 里 lǐ
鸂 xī 鶒 chì 娇 jiāo 红 hóng 野 yě 鸭 yā 青 qīng , , 为 wéi 人 rén 浮 fú 没 méi 为 wéi 人 rén 鸣 míng 。 。
忽 hū 闻 wén 风 fēng 起 qǐ 仍 réng 波 bō 起 qǐ , , 乃 nǎi 是 shì 飞 fēi 声 shēng 与 yǔ 落 luò 声 shēng 。 。
净远亭晚望。宋代。杨万里。鸂鶒娇红野鸭青,为人浮没为人鸣。 忽闻风起仍波起,乃是飞声与落声。