咸 xián 阳 yáng 道 dào 上 shàng 晚 wǎn 晴 qíng 有 yǒu 作 zuò - - 文 wén 同 tóng
积 jī 霭 ǎi 晚 wǎn 尽 jǐn 散 sàn , , 南 nán 山 shān 明 míng 夕 xī 阳 yáng 。 。
秋 qiū 容 róng 遍 biàn 丰 fēng 镐 hào , , 古 gǔ 恨 hèn 入 rù 隋 suí 唐 táng 。 。
草 cǎo 木 mù 咸 xián 摇 yáo 落 luò , , 风 fēng 烟 yān 自 zì 渺 miǎo 茫 máng 。 。
客 kè 亭 tíng 须 xū 下 xià 马 mǎ , , 把 bǎ 酒 jiǔ 慰 wèi 殊 shū 乡 xiāng 。 。
咸阳道上晚晴有作。宋代。文同。积霭晚尽散,南山明夕阳。 秋容遍丰镐,古恨入隋唐。 草木咸摇落,风烟自渺茫。 客亭须下马,把酒慰殊乡。