冬 dōng 晚 wǎn 书 shū 事 shì - - 文 wén 同 tóng
倚 yǐ 杖 zhàng 立 lì 亭 tíng 皋 gāo , , 寒 hán 威 wēi 向 xiàng 晓 xiǎo 豪 háo 。 。
雪 xuě 干 gàn 山 shān 色 sè 老 lǎo , , 风 fēng 烈 liè 树 shù 声 shēng 高 gāo 。 。
残 cán 日 rì 千 qiān 鸦 yā 舞 wǔ , , 孤 gū 云 yún 一 yī 雁 yàn 号 hào 。 。
自 zì 然 rán 成 chéng 感 gǎn 物 wù , , 不 bù 觉 jué 首 shǒu 重 zhòng 搔 sāo 。 。
冬晚书事。宋代。文同。倚杖立亭皋,寒威向晓豪。 雪干山色老,风烈树声高。 残日千鸦舞,孤云一雁号。 自然成感物,不觉首重搔。