和 hé 张 zhāng 屯 tún 田 tián 秋 qiū 晚 wǎn 灵 líng 峰 fēng 东 dōng 阁 gé 闲 xián 望 wàng - - 文 wén 同 tóng
直 zhí 栏 lán 横 héng 绝 jué 紫 zǐ 微 wēi 阴 yīn , , 凭 píng 久 jiǔ 秋 qiū 光 guāng 照 zhào 客 kè 襟 jīn 。 。
一 yī 道 dào 山 shān 川 chuān 寒 hán 色 sè 远 yuǎn , , 万 wàn 家 jiā 烟 yān 火 huǒ 夕 xī 阳 yáng 深 shēn 。 。
泾 jīng 滩 tān 水 shuǐ 落 luò 群 qún 鸦 yā 集 jí , , 秦 qín 岭 lǐng 云 yún 高 gāo 断 duàn 雁 yàn 沉 chén 。 。
此 cǐ 兴 xìng 浩 hào 然 rán 须 xū 把 bǎ 酒 jiǔ , , 可 kě 怜 lián 难 nán 醉 zuì 异 yì 乡 xiāng 心 xīn 。 。
和张屯田秋晚灵峰东阁闲望。宋代。文同。直栏横绝紫微阴,凭久秋光照客襟。 一道山川寒色远,万家烟火夕阳深。 泾滩水落群鸦集,秦岭云高断雁沉。 此兴浩然须把酒,可怜难醉异乡心。