伐 fá 枯 kū 株 zhū - - 文 wén 同 tóng
层 céng 崖 yá 垂 chuí 空 kōng 石 shí 壁 bì 牢 láo , , 上 shàng 有 yǒu 大 dà 木 mù 百 bǎi 丈 zhàng 高 gāo 。 。
古 gǔ 荔 lì 全 quán 身 shēn 裹 guǒ 铁 tiě 甲 jiǎ , , 顽 wán 姜 jiāng 满 mǎn 腹 fù 铺 pù 金 jīn 毛 máo 。 。
空 kōng 根 gēn 老 lǎo 蟒 mǎng 露 lù 拥 yōng 肿 zhǒng , , 曲 qū 蘖 niè 怪 guài ? zhēng 争 hū 呼 háo 嗥 。 。
一 yī 朝 zhāo 壮 zhuàng 士 shì 挥 huī 巨 jù 斧 fǔ , , 无 wú 限 xiàn 随 suí 死 sǐ 蓬 péng 与 yǔ 蒿 hāo 。 。
伐枯株。宋代。文同。层崖垂空石壁牢,上有大木百丈高。 古荔全身裹铁甲,顽姜满腹铺金毛。 空根老蟒露拥肿,曲蘖怪?争呼嗥。 一朝壮士挥巨斧,无限随死蓬与蒿。