涵 hán 虚 xū 亭 tíng - - 文 wén 同 tóng
云 yún 外 wài 众 zhòng 峰 fēng 檐 yán 际 jì 横 héng , , 竹 zhú 间 jiān 飞 fēi 泉 quán 窗 chuāng 下 xià 鸣 míng 。 。
欲 yù 往 wǎng 二 èr 乐 lè 即 jí 歇 xiē 此 cǐ , , 胸 xiōng 怀 huái 已 yǐ 自 zì 如 rú 冰 bīng 清 qīng 。 。
涵虚亭。宋代。文同。云外众峰檐际横,竹间飞泉窗下鸣。 欲往二乐即歇此,胸怀已自如冰清。