春 chūn 词 cí 其 qí 一 yī - - 毛 máo 滂 pāng
春 chūn 逐 zhú 东 dōng 风 fēng 行 xíng 地 dì 上 shàng , , 德 dé 随 suí 和 hé 气 qì 散 sàn 寰 huán 区 qū 。 。
圣 shèng 人 rén 中 zhōng 正 zhèng 观 guān 天 tiān 下 xià , , 道 dào 本 běn 无 wú 言 yán 教 jiào 已 yǐ 孚 fú 。 。
春词 其一。宋代。毛滂。春逐东风行地上,德随和气散寰区。 圣人中正观天下,道本无言教已孚。