竹 zhú 其 qí 一 yī - - 朱 zhū 淑 shū 真 zhēn
一 yī 径 jìng 浓 nóng 阴 yīn 影 yǐng 覆 fù 墙 qiáng , , 含 hán 烟 yān 敲 qiāo 雨 yǔ 暑 shǔ 天 tiān 凉 liáng 。 。
猗 yī 猗 yī 肯 kěn 羡 xiàn 夭 yāo 桃 táo 艳 yàn , , 凛 lǐn 凛 lǐn 终 zhōng 同 tóng 劲 jìn 柏 bǎi 刚 gāng 。 。
风 fēng 籁 lài 入 rù 时 shí 添 tiān 细 xì 韵 yùn , , 月 yuè 华 huá 临 lín 处 chù 送 sòng 清 qīng 光 guāng 。 。
凌 líng 冬 dōng 不 bù 改 gǎi 青 qīng 坚 jiān 节 jié , , 冒 mào 雪 xuě 何 hé 伤 shāng 色 sè 转 zhuǎn 苍 cāng 。 。
竹其一。宋代。朱淑真。一径浓阴影覆墙,含烟敲雨暑天凉。 猗猗肯羡夭桃艳,凛凛终同劲柏刚。 风籁入时添细韵,月华临处送清光。 凌冬不改青坚节,冒雪何伤色转苍。