次 cì 潘 pān 北 běi 山 shān 郑 zhèng 叔 shū 允 yǔn 韵 yùn - - 朱 zhū 希 xī 晦 huì
闲 xián 来 lái 兴 xìng 趣 qù 倍 bèi 清 qīng 新 xīn , , 自 zì 爱 ài 青 qīng 山 shān 作 zuò 主 zhǔ 宾 bīn 。 。
天 tiān 上 shàng 几 jǐ 时 shí 停 tíng 白 bái 日 rì , , 世 shì 间 jiān 何 hé 处 chǔ 避 bì 红 hóng 尘 chén 。 。
莺 yīng 花 huā 满 mǎn 目 mù 娱 yú 佳 jiā 景 jǐng , , 鸡 jī 黍 shǔ 同 tóng 盟 méng 忆 yì 故 gù 人 rén 。 。
笑 xiào 我 wǒ 年 nián 衰 shuāi 才 cái 较 jiào 拙 zhuō , , 敢 gǎn 将 jiāng 一 yī 曲 qǔ 和 hé 阳 yáng 春 chūn 。 。
次潘北山郑叔允韵。元代。朱希晦。闲来兴趣倍清新,自爱青山作主宾。 天上几时停白日,世间何处避红尘。 莺花满目娱佳景,鸡黍同盟忆故人。 笑我年衰才较拙,敢将一曲和阳春。