东 dōng 冈 gāng 崇 chóng 恩 ēn 寺 sì 晚 wǎn 酌 zhuó 其 qí 僧 sēng 一 yī 峰 fēng 求 qiú 诗 shī - - 宋 sòng 褧 jiǒng
山 shān 门 mén 杉 shān 桧 guì 碧 bì 萧 xiāo 森 sēn , , 步 bù 屧 xiè 回 huí 廊 láng 一 yī 径 jìng 深 shēn 。 。
罢 bà 酒 jiǔ 长 cháng 风 fēng 来 lái 北 běi 渚 zhǔ , , 按 àn 歌 gē 明 míng 月 yuè 出 chū 东 dōng 林 lín 。 。
幽 yōu 轩 xuān 晚 wǎn 立 lì 云 yún 容 róng 湿 shī , , 高 gāo 阁 gé 晴 qíng 登 dēng 海 hǎi 气 qì 侵 qīn 。 。
忽 hū 报 bào 寒 hán 沟 gōu 潮 cháo 信 xìn 到 dào , , 可 kě 能 néng 重 zhòng 听 tīng 颍 yǐng 师 shī 琴 qín 。 。
东冈崇恩寺晚酌其僧一峰求诗。元代。宋褧。山门杉桧碧萧森,步屧回廊一径深。 罢酒长风来北渚,按歌明月出东林。 幽轩晚立云容湿,高阁晴登海气侵。 忽报寒沟潮信到,可能重听颍师琴。