沧 cāng 浪 láng 亭 tíng 怀 huái 贯 guàn 之 zhī - - 苏 sū 舜 shùn 钦 qīn
沧 cāng 浪 láng 独 dú 步 bù 亦 yì 无 wú 悰 cóng , , 聊 liáo 上 shàng 危 wēi 台 tái 四 sì 望 wàng 中 zhōng 。 。
秋 qiū 色 sè 入 rù 林 lín 红 hóng 黯 àn 澹 dàn , , 日 rì 光 guāng 穿 chuān 竹 zhú 翠 cuì 玲 líng 珑 lóng 。 。
酒 jiǔ 徒 tú 飘 piāo 落 luò 风 fēng 前 qián 燕 yān , , 诗 shī 社 shè 凋 diāo 零 líng 霜 shuāng 后 hòu 桐 tóng 。 。
君 jūn 又 yòu 暂 zàn 来 lái 还 huán 径 jìng 往 wǎng , , 醉 zuì 吟 yín 谁 shuí 复 fù 伴 bàn 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
沧浪亭怀贯之。宋代。苏舜钦。沧浪独步亦无悰,聊上危台四望中。 秋色入林红黯澹,日光穿竹翠玲珑。 酒徒飘落风前燕,诗社凋零霜后桐。 君又暂来还径往,醉吟谁复伴衰翁。