李 lǐ 简 jiǎn 夫 fū 挽 wǎn 词 cí 二 èr 首 shǒu - - 苏 sū 辙 zhé
归 guī 隐 yǐn 淮 huái 阳 yáng 市 shì , , 遨 áo 游 yóu 十 shí 六 liù 年 nián 。 。
养 yǎng 生 shēng 能 néng 淡 dàn 泊 bó , , 爱 ài 客 kè 故 gù 留 liú 连 lián 。 。
倾 qīng 盖 gài 知 zhī 心 xīn 晚 wǎn , , 论 lùn 诗 shī 卧 wò 病 bìng 前 qián 。 。
葆 bǎo 光 guāng 尘 chén 满 mǎn 榻 tà , , 无 wú 复 fù 听 tīng 谈 tán 禅 chán 。 。
李简夫挽词二首。宋代。苏辙。归隐淮阳市,遨游十六年。 养生能淡泊,爱客故留连。 倾盖知心晚,论诗卧病前。 葆光尘满榻,无复听谈禅。