次 cì 韵 yùn 姜 jiāng 应 yīng 明 míng 黄 huáng 檗 bò 山 shān 中 zhōng 见 jiàn 寄 jì - - 苏 sū 辙 zhé
垂 chuí 老 lǎo 闲 xián 居 jū 味 wèi 更 gēng 深 shēn , , 此 cǐ 身 shēn 随 suí 世 shì 任 rèn 浮 fú 沉 chén 。 。
北 běi 窗 chuāng 未 wèi 厌 yàn 曲 qū 肱 gōng 卧 wò , , 西 xī 洛 luò 能 néng 传 chuán 拥 yōng 鼻 bí 吟 yín 。 。
疋 pǐ 马 mǎ 彷 páng 徨 huáng 犹 yóu 寄 jì 食 shí , , 敝 bì 裘 qiú 安 ān 乐 lè 信 xìn 无 wú 心 xīn 。 。
我 wǒ 今 jīn 漂 piāo 泊 bó 还 hái 相 xiāng 似 sì , , 同 tóng 愧 kuì 高 gāo 僧 sēng 支 zhī 道 dào 林 lín 。 。
次韵姜应明黄檗山中见寄。宋代。苏辙。垂老闲居味更深,此身随世任浮沉。 北窗未厌曲肱卧,西洛能传拥鼻吟。 疋马彷徨犹寄食,敝裘安乐信无心。 我今漂泊还相似,同愧高僧支道林。