藏 cáng 菜 cài - - 苏 sū 辙 zhé
爨 cuàn 清 qīng 葵 kuí 芥 jiè 充 chōng 朝 cháo 膳 shàn , , 岁 suì 晚 wǎn 风 fēng 霜 shuāng 断 duàn 菜 cài 根 gēn 。 。
百 bǎi 日 rì 园 yuán 枯 kū 未 wèi 易 yì 过 guò , , 一 yī 家 jiā 口 kǒu 众 zhòng 复 fù 何 hé 言 yán 。 。
多 duō 排 pái 瓮 wèng 盎 àng 先 xiān 忧 yōu 尽 jǐn , , 旋 xuán 设 shè 盘 pán 盂 yú 未 wèi 觉 jué 烦 fán 。 。
早 zǎo 晚 wǎn 春 chūn 风 fēng 到 dào 南 nán 圃 pǔ , , 侵 qīn 凌 líng 雪 xuě 色 sè 有 yǒu 新 xīn 萱 xuān 。 。
藏菜。宋代。苏辙。爨清葵芥充朝膳,岁晚风霜断菜根。 百日园枯未易过,一家口众复何言。 多排瓮盎先忧尽,旋设盘盂未觉烦。 早晚春风到南圃,侵凌雪色有新萱。