射 shè - - 张 zhāng 先 xiān
射 shè 艺 yì 功 gōng 多 duō 暮 mù 未 wèi 疲 pí , , 欲 yù 将 jiāng 庭 tíng 火 huǒ 继 jì 西 xī 晖 huī 。 。
弦 xián 声 shēng 应 yìng 手 shǒu 裂 liè 竹 zhú 响 xiǎng , , 旗 qí 影 yǐng 翻 fān 风 fēng 戏 xì 鸟 niǎo 飞 fēi 。 。
竟 jìng 日 rì 中 zhōng 支 zhī 矜 jīn 互 hù 胜 shèng , , 傍 bàng 人 rén 如 rú 堵 dǔ 见 jiàn 终 zhōng 稀 xī 。 。
不 bù 知 zhī 双 shuāng 烛 zhú 沙 shā 河 hé 上 shàng , , 谁 shuí 得 dé 牛 niú 心 xīn 一 yī 割 gē 归 guī 。 。
射。宋代。张先。射艺功多暮未疲,欲将庭火继西晖。 弦声应手裂竹响,旗影翻风戏鸟飞。 竟日中支矜互胜,傍人如堵见终稀。 不知双烛沙河上,谁得牛心一割归。