神 shén 凤 fèng 琴 qín - - 宋 sòng 褧 jiǒng
绝 jué 响 xiǎng 朝 zhāo 阳 yáng 瑞 ruì 世 shì 鸣 míng , , 喧 xuān 啾 jiū 百 bǎi 鸟 niǎo 谩 mán 关 guān 情 qíng 。 。
却 què 凭 píng 千 qiān 古 gǔ 丝 sī 桐 tóng 在 zài , , 传 chuán 得 dé 岐 qí 山 shān 一 yí 样 yàng 声 shēng 。 。
神凤琴。元代。宋褧。绝响朝阳瑞世鸣,喧啾百鸟谩关情。 却凭千古丝桐在,传得岐山一样声。