为 wèi 山 shān 亭 tíng 晚 wǎn 卧 wò - - 叶 yè 梦 mèng 得 dé
瘦 shòu 石 shí 聊 liáo 我 wǒ 伴 bàn , , 遥 yáo 山 shān 更 gèng 尔 ěr 瞻 zhān 。 。
泉 quán 声 shēng 分 fēn 寂 jì 历 lì , , 草 cǎo 色 sè 借 jiè 廉 lián 纤 xiān 。 。
玉 yù 粒 lì 时 shí 能 néng 饱 bǎo , , 霜 shuāng 毛 máo 日 rì 更 gèng 添 tiān 。 。
平 píng 生 shēng 疏 shū 懒 lǎn 意 yì , , 况 kuàng 与 yǔ 病 bìng 同 tóng 兼 jiān 。 。
为山亭晚卧。宋代。叶梦得。瘦石聊我伴,遥山更尔瞻。 泉声分寂历,草色借廉纤。 玉粒时能饱,霜毛日更添。 平生疏懒意,况与病同兼。