诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 叶 yè 梦 mèng 得 dé
城 chéng 头 tóu 晚 wǎn 漏 lòu 鸣 míng 丁 dīng 丁 dīng , , 窗 chuāng 间 jiān 月 yuè 落 luò 却 què 未 wèi 明 míng 。 。
衡 héng 阳 yáng 归 guī 雁 yàn 过 guò 欲 yù 尽 jǐn , , 汝 rǔ 阳 yáng 荒 huāng 鸡 jī 初 chū 一 yī 鸣 míng 。 。
悠 yōu 悠 yōu 断 duàn 梦 mèng 子 zi 不 bù 记 jì , , 草 cǎo 草 cǎo 微 wēi 吟 yín 还 hái 独 dú 生 shēng 。 。
成 chéng 人 rén 得 dé 意 yì 须 xū 几 jǐ 许 xǔ , , 一 yī 睡 shuì 稍 shāo 足 zú 无 wú 与 yǔ 情 qíng 。 。
诗二首 其二。宋代。叶梦得。城头晚漏鸣丁丁,窗间月落却未明。 衡阳归雁过欲尽,汝阳荒鸡初一鸣。 悠悠断梦子不记,草草微吟还独生。 成人得意须几许,一睡稍足无与情。