尝 cháng 茶 chá 次 cì 寄 jì 越 yuè 僧 sēng 灵 líng 皎 jiǎo - - 林 lín 逋 bū
白 bái 云 yún 峰 fēng 下 xià 两 liǎng 枪 qiāng 新 xīn , , 腻 nì 绿 lǜ 长 zhǎng 鲜 xiān 谷 gǔ 雨 yǔ 春 chūn 。 。
静 jìng 试 shì 恰 qià 如 rú 湖 hú 上 shàng 雪 xuě , , 对 duì 尝 cháng 兼 jiān 忆 yì 剡 shàn 中 zhōng 人 rén 。 。
瓶 píng 悬 xuán 金 jīn 粉 fěn 师 shī 应 yīng 有 yǒu , , 箸 zhù 点 diǎn 琼 qióng 花 huā 我 wǒ 自 zì 珍 zhēn 。 。
清 qīng 话 huà 几 jǐ 时 shí 搔 sāo 首 shǒu 后 hòu , , 愿 yuàn 和 hé 松 sōng 色 sè 劝 quàn 三 sān 巡 xún 。 。
尝茶次寄越僧灵皎。宋代。林逋。白云峰下两枪新,腻绿长鲜谷雨春。 静试恰如湖上雪,对尝兼忆剡中人。 瓶悬金粉师应有,箸点琼花我自珍。 清话几时搔首后,愿和松色劝三巡。