立 lì 春 chūn 日 rì 呈 chéng 通 tōng 守 shǒu 资 zī 中 zhōng 通 tōng 直 zhí - - 晁 cháo 补 bǔ 之 zhī
摇 yáo 轩 xuān 柳 liǔ 态 tài 未 wèi 应 yīng 还 hái , , 正 zhèng 在 zài 凭 píng 高 gāo 望 wàng 远 yuǎn 间 jiān 。 。
一 yī 夜 yè 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 北 běi 渚 zhǔ , , 清 qīng 晨 chén 佳 jiā 气 qì 满 mǎn 南 nán 山 shān 。 。
动 dòng 头 tóu 乐 lè 事 shì 从 cóng 今 jīn 数 shù , , 信 xìn 手 shǒu 诗 shī 章 zhāng 莫 mò 放 fàng 闲 xián 。 。
但 dàn 惜 xī 濉 suī 阳 yáng 蔡 cài 公 gōng 子 zǐ , , 莺 yīng 花 huā 烂 làn 漫 màn 向 xiàng 京 jīng 关 guān 。 。
立春日呈通守资中通直。宋代。晁补之。摇轩柳态未应还,正在凭高望远间。 一夜春风吹北渚,清晨佳气满南山。 动头乐事从今数,信手诗章莫放闲。 但惜濉阳蔡公子,莺花烂漫向京关。