题 tí 李 lǐ 山 shān 人 rén 园 yuán 林 lín - - 张 zhāng 祜 hù
几 jǐ 年 nián 垂 chuí 钓 diào 碧 bì 江 jiāng 浔 xún , , 长 zhǎng 爱 ài 严 yán 陵 líng 是 shì 此 cǐ 心 xīn 。 。
万 wàn 壑 hè 深 shēn 秋 qiū 闻 wén 伐 fá 木 mù , , 一 yī 溪 xī 长 cháng 日 rì 看 kàn 淘 táo 金 jīn 。 。
桑 sāng 生 shēng 垄 lǒng 上 shàng 螟 míng 蛉 líng 挂 guà , , 竹 zhú 在 zài 沙 shā 头 tóu 翡 fěi 翠 cuì 沉 chén 。 。
唯 wéi 道 dào 石 shí 田 tián 堪 kān 种 zhǒng 黍 shǔ , , 不 bù 将 jiāng 衰 shuāi 发 fā 羡 xiàn 华 huá 簪 zān 。 。
题李山人园林。唐代。张祜。几年垂钓碧江浔,长爱严陵是此心。 万壑深秋闻伐木,一溪长日看淘金。 桑生垄上螟蛉挂,竹在沙头翡翠沉。 唯道石田堪种黍,不将衰发羡华簪。