送 sòng 法 fǎ 镜 jìng 上 shàng 人 rén 归 guī 上 shàng 元 yuán - - 张 zhāng 祜 hù
南 nán 国 guó 僧 sēng 游 yóu 二 èr 十 shí 年 nián , , 却 què 因 yīn 无 wú 任 rèn 访 fǎng 生 shēng 缘 yuán 。 。
风 fēng 回 huí 建 jiàn 业 yè 秋 qiū 归 guī 寺 sì , , 月 yuè 满 mǎn 秦 qín 淮 huái 夜 yè 到 dào 船 chuán 。 。
故 gù 老 lǎo 尽 jǐn 成 chéng 双 shuāng 鬓 bìn 雪 xuě , , 旧 jiù 房 fáng 深 shēn 锁 suǒ 一 yī 林 lín 烟 yān 。 。
莫 mò 言 yán 了 liǎo 悟 wù 为 wéi 真 zhēn 理 lǐ , , 不 bù 叹 tàn 兴 xīng 亡 wáng 在 zài 眼 yǎn 前 qián 。 。
送法镜上人归上元。唐代。张祜。南国僧游二十年,却因无任访生缘。 风回建业秋归寺,月满秦淮夜到船。 故老尽成双鬓雪,旧房深锁一林烟。 莫言了悟为真理,不叹兴亡在眼前。